Thứ Tư, 16 tháng 12, 2009

Cái sự ...ghen

Chú em họ đang có công ăn việc làm ngon lành ở một tỉnh nọ , năm ngoái bỗng nhiên đùng đùng bỏ hết cuốn gói dzô Sài Gòn làm lại từ đầu . Cô vợ chú cũng thuộc loại đảm đang tháo vát có hẳn một cửa hàng buôn bán tấp nập , dzậy mà bỏ chạy theo chú bén gót ... Đoán là có chuyện gì ghê gớm lắm xảy ra nên hai vợ chồng mới làm cuộc đào thóat này .Hồi đầu tui hỏi còn nói dông nói dài , truy ráo riết mới lòi ra ...chú có bồ nhí , bị vợ quánh ghen nổi đình nổi đám , xấu hổ không còn mặt mũi nào ở lại...

Một năm trôi qua , cuộc sống tạm ổn định , chú xin được việc làm , vợ cũng mở quán cà phê ... tưởng như thế là bình yên phẳng lặng rồi , nhưng không ngờ chạy trốn ngoại tình mà nội tình thì luôn sóng gió ! .Hôm nào mà cô vợ gọi cho tui thẽ thọt : chị rảnh không em sang chơi với chị ... hoặc em ngủ lại với chị , là thôi rồi đời tui tàn úa vì cái máy nói không biết mệt này ! Cô kể rằng , tuy bận buôn bán nhưng lúc nào cô cũng để mắt tới chồng , sáng chồng ăn sáng ở nhà , trưa chồng về nhà ăn cơm , chiều 5 giờ chồng có mặt ở nhà , buổi tối có đi đâu cũng hai vợ chồng cùng đi ... Dzậy thì có cái chỗ nào còn hở mà chồng cô léng phéng được ? Mà lại là người cùng cơ quan cơ chứ ! Cô tê tái nhớ lại , thì ra có một dạo chồng hay rủ cô đi bộ buổi tối , đi mấy vòng ngang qua ngang lại cơ quan của chồng , đến vòng cuối thì chồng bảo cô về trước đi , còn chồng ghé dzô cơ quan kiểm tra cửa nẻo có khóa kỹ chưa , phòng khi có kẻ gian đột nhập , máy móc của cơ quan quý lắm cần phải gìn giữ , không giỡn chơi được ... Và trong đó có một ẻm nhân viên mướt mắt ở lại làm thêm giờ đang phập phồng chờ mong bước chân ... chú nó !

Chuyện đổ bể khi một hôm chú nó gặp trục trặc kỹ thuật nên hành sự hơi lâu ... cô vợ nóng ruột quay lại nhìn thấy hết nên nổi cơn tam bành , quậy một trận tưng bừng khói lửa , nghe đâu người ta bu tới coi rần rần , phải nhờ cảnh sát 113 tới mới giải tán được ! Chồng là của cô , dù có sứt mẻ chút đỉnh nhưng vẫn còn xài tốt nên cô quyết chí không để chồng rơi vào tay ...con quỷ cái đó ! Chú nó cũng thề thốt hứa hẹn rằng đây chỉ là phút xao lòng của người đàn ông đẹp trai có chút ít thành đạt , chứ những người đàn ông càng nhiều thành đạt phút xao lòng của họ có môn lấy xe tải mà chở , vả lại chú em mới phạm tội lần đầu ,biết ăn năn hối cải nên xin vợ tha cho .Phần sợ mất chồng ,phần nghe chừng cũng có lý , cô vợ hậm hực bỏ qua ... Nhưng cái nỗi lòng của người vợ chăm chồng như chăm con , tận tụy từng chút , thức ăn ở nhà không thiếu gì món ngon ... thử hỏi còn thèm thuồng gì nữa mà nó ra ngoài ăn vụng ăn vặt ... cứ âm ỉ theo cô suốt ngày suốt đêm , chồng làm gì phật ý là cô lôi chuyện cũ ra dằn vặt xỏ xiên móc họng ... cho chồng ói mới chịu thôi ! Cô cứ than thở nào là số cô khổ , nếu cô không lấy chú nó thì đời cô sung sướng biết mấy , bao nhiêu người giàu có địa vị bu theo cô mà cô gạt hết ... cô vốn không ham những thứ đó nên mới lấy chú nó ,để giờ này có mỗi thèng chồng mà nó cũng phản bội cô ...Tui biểu cô khổ dzậy thì bỏ quách cho rồi , chỉ là người dưng nước lả có bà con chi đâu mà thương với tiếc .Cô phùng má trợn mắt bảo rằng phải hành hạ , phải đày đọa cho tới khi nào cô hả dạ mới thôi { có trời biết khi nào cái dạ của cô mới hả , chỉ biết rằng giờ chú em cũng tả tơi hoa lá cành rồi !}. Khuyên hoài không được tui đành chịu thua cái sự ghen tuông đến hận thù của cô , bụng thầm nghĩ con bà chằn này thật quá đáng mà cũng ... ngu dễ sợ ! Ghen kiểu này chỉ tổ đẩy chồng ra đi với người ta thôi ...

Còn chú em họ từ ngày về đây , đi đứng coi bộ đàng hòang lắm , chỉ trừ khi nào kẹt xe mới về trễ , sau một hồi họanh họe của vợ thì cũng được vợ cho ăn cơm , cho đi tắm rồi ngủ... Có khi nửa đêm vợ tức khí tung cho vài chưởng cũng hổng dám hó hé gì. Sống khổ sống sở như dzậy ... cho tới ngày hôm qua đây thôi , chả là thứ bảy chú được nghỉ ở nhà cũng nhào dzô phụ vợ việc này việc nọ ... tưởng như thế là ngoan ,là lấy điểm với vợ ... ai dè do lười hay vì mệt quá không nói không cười nổi ... bị vợ qui ra tội phản động rằng ở bên ta mà mơ về địch , rằng mấy ngày đi làm cười nói cho đã đời rồi , bây giờ im thin thít là sao ? Hay là tính để dành hơi sức ra ngoài đú đởn với mấy con ...ngựa đó ?Ma xui quỷ khiến gì lần này chú cả gan phản pháo bằng cách trừng mắt dằn mạnh cái ly xuống bàn , nó bể tan tành ... Kết quả :

Buổi tối chú lang thang ngòai đường , cửa thì vợ chú đã khóa rồi ...

Hichic ... tui buồn quá ... chừng nào cái cặp đôi này rã bèn đường ai nấy bước thì tui mới hết buồn !!!

16 nhận xét:

  1. Truyện Đi đám giỗ mình đọc rồi, cái này bạn viết luôn truyện đi, tự tưởng tượng ra đoạn kết, chắc đăng báo tiếp đó.
    :))

    Trả lờiXóa
  2. Đàn bà gì ghen kinh quá, đọc xong nổi hết cả gai ốc gai ác.

    Trả lờiXóa
  3. Chời ơi! Sao giờ một hội viên cuả tui:D

    Trả lờiXóa
  4. Đọc bên yahoo rùi hổng biết cặp đôi này sao rồi héng LY ?

    Trả lờiXóa
  5. Sao chuyện người ta mà mình buồn dậy. Em có dính dáng gì tới dụ này không đó ? Nghi quá...

    Trả lờiXóa
  6. tui định nói thì cái anh này nhảy zô trước rầu... thấy ghét àh xí chỗ của ngưới ta

    Trả lờiXóa
  7. E nghi cung ki```...phan dan ba con gai voi nhau...dan ong dan ba tren doi thiu ji sao may nguoi cu thik dut vo dut chong nguoi ta the...Phu nu da bi chong ngoai tinh nhu vay thi toan xuyen chong du hon..nhung cung nhu k...giu dc xac k giu duoc long...cat bo di la xong..hehe

    Trả lờiXóa
  8. vay bay gio ho ra sao rui chi..yen binh chu?

    Trả lờiXóa
  9. Hic hic, thương thay thân phận đờn ông...he he he

    Trả lờiXóa
  10. @Thấy có 1 zụ uýnh ghen trên mạng nên post lại cái này chơi ...hehe....

    Trả lờiXóa
  11. nhỏ này thiệt, cứ đọc là cười hông hiểu sao không thấy buồn.. hihii.. ủa, có cái chuyện uýnh ghen trên mạng nữa ha.. kể nghe coi nhỏ...

    Trả lờiXóa
  12. Tác giả nầy...hàn không hàn...gắn không gắn...sao cứ xúi bỏ nhau hoài vậy...lại còn mong cho sớm tan...như chợ chiều nữa chứ !
    Chuyện gì LY viết cũng với lối văn trào ngôn...lộng ngữ làm cho đời cứ tươi như nụ cười ấy...!!!

    Trả lờiXóa
  13. Bống đọc cho một nhà báo- nhà văn nghe đấy . Lão cứ khen em trẻ và xinh

    Trả lờiXóa