Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2009

Cái sự ... ghen !!

Chú em họ đang có công ăn việc làm ngon lành ở một tỉnh nọ , năm ngoái bỗng nhiên đùng đùng bỏ hết cuốn gói dzô Sài Gòn làm lại từ đầu . Cô vợ chú cũng thuộc loại đảm đang tháo vát có hẳn một cửa hàng buôn bán tấp nập , dzậy mà bỏ chạy theo chú bén gót ... Đoán là có chuyện gì ghê gớm lắm xảy ra nên hai vợ chồng mới làm cuộc đào thóat này .Hồi đầu tui hỏi còn nói dông nói dài , truy ráo riết mới lòi ra ...chú có bồ nhí , bị vợ quánh ghen nổi đình nổi đám , xấu hổ không còn mặt mũi nào ở lại...

Một năm trôi qua , cuộc sống tạm ổn định , chú xin được việc làm , vợ cũng mở quán cà phê ... tưởng như thế là bình yên phẳng lặng rồi , nhưng không ngờ chạy trốn ngoại tình mà nội tình thì luôn sóng gió ! .Hôm nào mà cô vợ gọi cho tui thẽ thọt : chị rảnh không em sang chơi với chị ... hoặc em ngủ lại với chị , là thôi rồi đời tui tàn úa vì cái máy nói không biết mệt này ! Cô kể rằng , tuy bận buôn bán nhưng lúc nào cô cũng để mắt tới chồng , sáng chồng ăn sáng ở nhà , trưa chồng về nhà ăn cơm , chiều 5 giờ chồng có mặt ở nhà , buổi tối có đi đâu cũng hai vợ chồng cùng đi ... Dzậy thì có cái chỗ nào còn hở mà chồng cô léng phéng được ? Mà lại là người cùng cơ quan cơ chứ ! Cô tê tái nhớ lại , thì ra có một dạo chồng hay rủ cô đi bộ buổi tối , đi mấy vòng ngang qua ngang lại cơ quan của chồng , đến vòng cuối thì chồng bảo cô về trước đi , còn chồng ghé dzô cơ quan kiểm tra cửa nẻo có khóa kỹ chưa , phòng khi có kẻ gian đột nhập , máy móc của cơ quan quý lắm cần phải gìn giữ , không giỡn chơi được ... Và trong đó có một ẻm nhân viên mướt mắt ở lại làm thêm giờ đang phập phồng chờ mong bước chân ... chú nó !

Chuyện đổ bể khi một hôm chú nó gặp trục trặc kỹ thuật nên hành sự hơi lâu ... cô vợ nóng ruột quay lại nhìn thấy hết nên nổi cơn tam bành , quậy một trận tưng bừng khói lửa , nghe đâu người ta bu tới coi rần rần , phải nhờ cảnh sát 113 tới mới giải tán được ! Chồng là của cô , dù có sứt mẻ chút đỉnh nhưng vẫn còn xài tốt nên cô quyết chí không để chồng rơi vào tay ...con quỷ cái đó ! Chú nó cũng thề thốt hứa hẹn rằng đây chỉ là phút xao lòng của người đàn ông đẹp trai có chút ít thành đạt , chứ những người đàn ông càng nhiều thành đạt phút xao lòng của họ có môn lấy xe tải mà chở , vả lại chú em mới phạm tội lần đầu ,biết ăn năn hối cải nên xin vợ tha cho .Phần sợ mất chồng ,phần nghe chừng cũng có lý , cô vợ hậm hực bỏ qua ... Nhưng cái nỗi lòng của người vợ chăm chồng như chăm con , tận tụy từng chút , thức ăn ở nhà không thiếu gì món ngon ... thử hỏi còn thèm thuồng gì nữa mà nó ra ngoài ăn vụng ăn vặt ... cứ âm ỉ theo cô suốt ngày suốt đêm , chồng làm gì phật ý là cô lôi chuyện cũ ra dằn vặt xỏ xiên móc họng ... cho chồng ói mới chịu thôi ! Cô cứ than thở nào là số cô khổ , nếu cô không lấy chú nó thì đời cô sung sướng biết mấy , bao nhiêu người giàu có địa vị bu theo cô mà cô gạt hết ... cô vốn không ham những thứ đó nên mới lấy chú nó ,để giờ này có mỗi thèng chồng mà nó cũng phản bội cô ...Tui biểu cô khổ dzậy thì bỏ quách cho rồi , chỉ là người dưng nước lả có bà con chi đâu mà thương với tiếc .Cô phùng má trợn mắt bảo rằng phải hành hạ , phải đày đọa cho tới khi nào cô hả dạ mới thôi { có trời biết khi nào cái dạ của cô mới hả , chỉ biết rằng giờ chú em cũng tả tơi hoa lá cành rồi !}. Khuyên hoài không được tui đành chịu thua cái sự ghen tuông đến hận thù của cô , bụng thầm nghĩ con bà chằn này thật quá đáng mà cũng ... ngu dễ sợ ! Ghen kiểu này chỉ tổ đẩy chồng ra đi với người ta thôi ...

Còn chú em họ từ ngày về đây , đi đứng coi bộ đàng hòang lắm , chỉ trừ khi nào kẹt xe mới về trễ , sau một hồi họanh họe của vợ thì cũng được vợ cho ăn cơm , cho đi tắm rồi ngủ... Có khi nửa đêm vợ tức khí tung cho vài chưởng cũng hổng dám hó hé gì. Sống khổ sống sở như dzậy ... cho tới ngày hôm qua đây thôi , chả là thứ bảy chú được nghỉ ở nhà cũng nhào dzô phụ vợ việc này việc nọ ... tưởng như thế là ngoan ,là lấy điểm với vợ ... ai dè do lười hay vì mệt quá không nói không cười nổi ... bị vợ qui ra tội phản động rằng ở bên ta mà mơ về địch , rằng mấy ngày đi làm cười nói cho đã đời rồi , bây giờ im thin thít là sao ? Hay là tính để dành hơi sức ra ngoài đú đởn với mấy con ...ngựa đó ?Ma xui quỷ khiến gì lần này chú cả gan phản pháo bằng cách trừng mắt dằn mạnh cái ly xuống bàn , nó bể tan tành ... Kết quả :

Buổi tối chú lang thang ngòai đường , cửa thì vợ chú đã khóa rồi ...

Hichic ... tui buồn quá ... chừng nào cái cặp đôi này rã bèn đường ai nấy bước thì tui mới hết buồn !!!

Tags: | Edit Tags

Sunday March 15, 2009 - 08:53pm (ICT) Edit | Delete

Comments

(29 total) Post a Comment

Tội nghiệp hông!!! noí chú em qua BT uống cafê ... cửa mở toang.

Sunday March 15, 2009 - 09:09am (CDT) Remove Comment

Tay này vưà ở trong hội mà vưà thích ra khỏi hội. Ở đời vưỡn thế cỏ nhà hàng xóm bao giờ chả xanh hơn nhỉ:D Cho sang nhà hàng xóm nhìn về nhà mình mới biết hi hi.

Monday March 16, 2009 - 11:41am (EST) Remove Comment

Ghen...mà gặp được người tả hết ý. Đọc mà tim đập thình thịch thình thịch thình thịch....
chưa đai là phước ! :-D

Monday March 16, 2009 - 08:47am (ICT) Remove Comment

Viết chuyện có duyên quá ! Hoàn cảnh mình cũng rưa rứa : vợ chồng cùng cơ quan, cứ đúng 5 giờ chiều là phải có mặt ở nhà, vợ không ghen ra mặt nhưng cũng để ý dữ lắm. Nhưng mình vẫn trốn được ! Vợ không biết thì chẳng bao giờ ghen !

Monday March 16, 2009 - 08:59am (ICT) Remove Comment

Uhm... dài quá chị ui. đọc được vài dòng đầu + vài dòng cuối ==> vì sao chị bùn. hjhjhj. Có phải hok chị. Cm trước, từ từ e đọc sau. Heheheee
(*) Tốt Đẹp (*)

Monday March 16, 2009 - 12:40pm (ICT) Remove Comment

Đúng là pó tay với cặp này, hết duyên còn nợ! Mà gặp bà chị langyen này thuật chiện còn hay hơn chiện ... ma, hấp dẫn ghia.

Monday March 16, 2009 - 02:04pm (ICT) Remove Comment

Đọc xong rùi. Mù tịt lun... Sao chị lại buồn ấy nhỉ!!!
(*) Tốt Đẹp (*)

Monday March 16, 2009 - 02:21pm (ICT) Remove Comment

Ôi ! cái sự ghen ...nghe đã mệt!!!! Ghen còn mệt dữ !

Monday March 16, 2009 - 08:35pm (ICT) Remove Comment

Đúng như em nói, ghen một chút thì tăng thêm hương vị đậm đà tình ái, ghen quá không tốt chút nào mà gây thêm rạng nứt trong tình yêu vợ chồng.
Ngoài ra phải một chút hy sinh cũa cả hai hoặc ít nhất một người nếu không sẽ không được hạnh phúc một cách hoàn hảo.

Monday March 16, 2009 - 06:40am (PDT) Remove Comment

haha..e chỉ chị 1 cách...chị nói bóng nói gió a chồng và cô vợ có bồ nhí này nọ đi..bảo đảm họ oánh nhau bể đầu chảy máu bỏ nhau thoai..2 chị e mình ít có ác quá fai k chị..hì hì
Đàn bà ghen wa mất khôn..k ghen thèn chồng nó lờn mặt tưởng mình dễ en híp..theo e thì cứ biến đàn ông thành thái giám hết đi khỏi mất công lo..hoho

Tuesday March 17, 2009 - 12:28am (CST) Remove Comment

dung bao ghen de gianh lai bong hinh
khi su that chu tinh dang doi huong .

Monday March 16, 2009 - 10:34am (PDT) Remove Comment

hahaha bồ kể chuyện gì cũng thấy dí dỏm vui tươi hài hước dù là chuyện có máu đổ lệ rơi !
Cách giữ người tốt nhất là ... nới sợi dây ở cổ ! Cô này nắm chặt nghẹt thở kiểu này chắc bồ bị nghe tả oán dài dài , làm sao vui được !!!
Mà thiệt tình , chắc ăn vụng ngon hơn chứ hả ?

Monday March 16, 2009 - 01:57pm (PDT) Remove Comment

Mà sao người ta chia tay bỏ nhau, em mới hết buồn chứ?

Monday March 16, 2009 - 02:57pm (PDT) Remove Comment

Thứ nhất nếu biết trước sẽ phải gắn bó với người có số đào hoa thì nên học...gồng và "zô-ga" để vừa chịu đựng vừa tự thư giãn.
Thứ hai nếu chấp nhận tha thứ thì xin đừng đay nghiến để cả hai cùng dễ thở.
Thứ ba, nếu chị ấy có ghé LY chơi, cả hai rủ nhau đi làm đẹp, mua sắm, nấu nướng...nói chung là...tự sướng, bảo chị ấy tạm quên đức ông chồng một thoáng cho phẻ. Nói chung là...cắt cơn chăm chắm chỉ nghĩ về người ta để vui chút ấy mà. Đời có lắm thứ để vui..he..he..

Ngoài cuộc nói nghe dễ òm...

Tuesday March 17, 2009 - 08:10am (ICT) Remove Comment

Thứ nhất nếu biết trước sẽ phải gắn bó với người có số đào hoa thì nên học...gồng và "zô-ga" để vừa chịu đựng vừa tự thư giãn.
Thứ hai nếu chấp nhận tha thứ thì xin đừng đay nghiến để cả hai cùng dễ thở.
Thứ ba, nếu chị ấy có ghé LY chơi, cả hai rủ nhau đi làm đẹp, mua sắm, nấu nướng...nói chung là...tự sướng, bảo chị ấy tạm quên đức ông chồng một thoáng cho phẻ. Nói chung là...cắt cơn chăm chắm chỉ nghĩ về người ta để vui chút ấy mà. Đời có lắm thứ để vui..he..he..

Ngoài cuộc nói nghe dễ òm...

Tuesday March 17, 2009 - 08:10am (ICT) Remove Comment

@Bá Từ :Sẵn uống cà phê rồi ...BT cho chú em ngủ ké luôn nghen...
@Minh T:Chỉ có mình anh là thấy cỏ nhà mình luôn xanh tốt hén..hì hì...
@MD2 :Đọc xong rồi ...tim còn đập hong dzậy ?
@Hatay :Có cách nào mà vợ không biết hay dzậy ? Nói đi ,tui hứa giữ bí mật không chỉ chỗ cho vợ ấy biết đâu !
@Phuong: Tui cũng pó tay rồi...
@Tốt Đ : Em mù tịt để thấy tình yêu còn đẹp..biết rồi chán lắm bỏ yêu luôn ..hì hì..Chị buồn vì chị ko mù tịt như em !
@gió :Người trong cuộc mệt đã đành ,ngoài cuộc như em còn bị mệt lây đó chị ...
@Lê Ho :Em nghi cái cặp này tan tành quá anh, chồng nhường mà vợ cứ lấn lướt kiểu đó ai chịu nổi...em còn chịu hổng nổi đây mà ..hì hì...
@hien :Em nói lớn mấy ổng nghe được ...rượt chị em mình chạy không kịp đó!Con zợ mà cứ như zậy thế nào cũng có quánh nhau , chị xúi thèng chồng bỏ hoài hà ...
@hoait : Em hoàn toàn ủng hộ ý kiến của chị đó !
@Trang :Tui cũng nghe mấy chả nói ăn vụng ngon lắm ...tui là tui cứ xúi bỏ nhau quách cho rồi,hết ăn vụng ăn thiệt miết cũng chán thôi ,chứ iu iếc cái nỗi gì ..hì hì..
@Ngoc Y :Từ hồi cái cặp này về đây , cứ vài bữa là chúng lại kiu réo em làm như em là chyuên gia gỡ rối tơ lòng không bằng. Nhưng khuyên bảo thì không nghe, em chán quá rồi nên muốn cho chúng nó bỏ quách nhau còn hay hơn chị ơi !
@cool : Con vợ này nó đồng bóng lắm bồ ơi, mà cái miệng nó cứ ra rả suốt ngày tui cũng pó tay luôn.Sao chồng nó chịu nổi tới giờ cũng hay ...cô ả không nghĩ được như mình đâu ...

Tuesday March 17, 2009 - 02:01pm (ICT) Remove Comment

  • Ha
  • Offline

Vậy là mất tiêu cái com của chị rồi... mọi người nói hộ hết rồi! hihii.. giờ em tui hết buồn chưa?

Tuesday March 17, 2009 - 02:06pm (ICT) Remove Comment

Chuyện chị kể nghe quen quá. Tội nghiệp cái thím đó, chắc mang cái cục ghen hờn mà khổ suốt đời!

Wednesday March 18, 2009 - 05:44am (ICT) Remove Comment

Em ơi che kín lỗ tai
không nghe không biết tắt đài là xong..

Tuesday March 17, 2009 - 09:24pm (PDT) Remove Comment

yahoo nuốt mất cmt của chị rồi em vui vẻ nhé chị về đây..

Tuesday March 17, 2009 - 09:27pm (PDT) Remove Comment

Tui vô cùng thông củm dí bạn khi phải nghe chiện ngừ khác , nhưng sao tui thí bạn kể giống như là chứng kiến từ đầu đến đuôi thậm chí cũng có phần tham gia dị bạn ?
Hic , thiện tai thiện tai ...
Phật dạy : quay đầu là bờ ...
Với lại xúi người ta đánh con chớ ai lại xúi người ta bỏ vợ ...
Heng ?

Wednesday March 18, 2009 - 08:36pm (ICT) Remove Comment

Ghen vầy mệt quá thôi thà không hợp thì tan chứ cứ mãi làm tội nhau như vầy hoài thì giống địa ngục quá. Sao không chọn mọt cách khác cho êm thấm và vui cả đôi đàng cho khoẻ thân lẫn tâm trí có hơn không.

Wednesday March 18, 2009 - 10:23pm (ICT) Remove Comment

@ Hà : Hehe...cái còm của chị già hú dấu rồi lòn cửa sau đưa cho em nè...
@Anh Đậu :Hổng chừng Đậu có biết đó , ôm vào thì kiu khổ mà buông ra thì không chịu...pó tay !
@Dung V : Công nhận em cũng nhiều chuyện quá...thôi từ nay không nghe nữa ,kệ nó chị há ...
@MAP M :Nghe riết rồi tui thuộc lòng luôn, bỏ cũng là cách giải thóat đó chứ...sống 1 mình sướng như tiên ...hìhì...
@Lan t : Nhà ấy lúc nào không khí cũng nặng nề ...Hay cũng có lúc dzui mà mình không biết nhỉ ?

Thursday March 19, 2009 - 08:15am (ICT) Remove Comment

Chồng là của cô , dù có sứt mẻ chút đỉnh nhưng vẫn còn xài tốt ...kakaka

Friday March 20, 2009 - 05:02am (PDT) Remove Comment

troi, de so luon ha.

Sunday March 22, 2009 - 04:35am (PDT) Remove Comment

Chời ơi,người ta rã đám thì em hết buồn,nói vậy tội nghiệp người ta đó,thím đó coi vậy chứ yêu chồng lắm đó .

Monday March 23, 2009 - 10:59am (EDT) Remove Comment

"Củi tre dễ nấu, chồng xấu dễ xài,
Ham chi bóng sắc, nó đày tấm thân."
"Bỏ thì thương, vương thì tội".
Mỗi người một hoàn cảnh, tự mình sáng suốt giải quyết. Nghe người khác có khi làm bậy, ở tù rụt xương, gia đình nhà cửa tan nát.
Cô ấy càng làm dữ, càng đẩy anh chồng vào tay "con ngựa" đó.

Monday March 30, 2009 - 03:18pm (PDT) Remove Comment

:D, đàn ông hiền lành cỡ nào cũng có phút xao lòng, ghen cỡ đó cũng đáng mặt họan thư, nhưng tiếc là còn ghen thì con yêu á Cô, ko bỏ được đâu, chắc cô còn buồn dài dài:D

Saturday May 9, 2009 - 12:49pm (ICT) Remove Comment

Chuyện này hãy để Hoạn Thư có ý kiến ý cò một chút (nghiệp vụ mà)!
Thực ra, trong câu chuyện ghen thường thì dài ngoằng mà chờ mãi cũng không có tập cuối.
Yêu càng nhiều, tin chồng tuyệt đối … thì sự thất vọng, đổ vỡ và tổn thương càng không thể lấy đơn vị đo lường nào để đong, đo, cân, đếm …
Thoải mái nhất là người đứng “outside” phán xét, còn người trong cuộc thì cũng đã nghĩ “nát nước” rồi. Thực ra, họ cũng chỉ làm theo mệnh lệnh của trái tim và sự “hướng dẫn” của khối óc mà thôi.
Trong mọi story về ghen … thì người phụ nữ (rất ít khi đàn ông là nạn nhân) luôn luôn là người phải gánh hậu quả nghiêm trọng nhất.
Chỉ khi nào một ai đó được “đóng vai” Hoạn Thư một lần thì sẽ hiểu vì sao bà thím lại rất “nỗi lòng” như vậy. Làm sao có thể ghen mà vẹn cả đôi đường, khó hơn mò kim đáy … ao. Hãy làm người bạn thân thiết của thím ấy, hãy chia sẻ thật lòng, hãy đồng cảm, hãy hình dung như thật chồng mình đang tung tăng cùng một ai đó, hay đang “tung chăn” cùng một ai đó ngay trước mắt mình thì sẽ thấy … tất cả những bức xúc, những dằn vặt, những trằn trọc … mà thím ấy phải gánh nặng trong những tháng ngày qua.
Tất nhiên phải ghen cho đáng mặt Hoạn Thư – Khôn ngoan – Tỉnh táo – Nhân hậu – Vị tha – Biết người biết ta … và luôn tâm niệm “Ghen để giữ tình yêu và để yêu nhau thêm”. Ghen để còn có nhau chứ không phải ghen để mất nhau.
Làm được như vậy thật không dễ một chút nào. Có bao giờ các bạn nghĩ rằng người chồng mình hết lòng yêu thương, đã từng gắn bó với mình, đã là một nửa của mình giờ lại “gắn”, lại “bó” với người phụ nữ khác … cũng nồng nàn, cũng bốc khói, cũng bão dông …
Thì sẽ hiểu vì sao thôi mà!
(Tất nhiên là những phụ nữ ghen đến mức dữ dằn … thì Hoạn Thư không dám có ý kiến, bởi họ cũng rất đáng thương và có lý do riêng }

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét