Anh cả tui có mỗi đứa con trai độc nhất , anh tưng tiu nó như ngọc ngà châu báu từ thuở mới lọt lòng .Anh từng tuyên bố đảng của anh là thằng bé, tổ quốc của anh cũng là thằng bé , chúa trời của anh cũng là thằng bé ...Nói chung là ko ai qua nổi thằng bé của anh , kể cả bà vợ anh ngày xưa từng là người đẹp một thời của đất Hải Phòng mà anh say mê như điếu đổ , vượt qua mọi rào cản phân biệt anh rước nàng zô Nam , bi giờ nàng béo ú tướng đi phục phịch nên đành phải xếp sau thằng bé của anh một khoảng cách xa .
Thằng bé ngày nào giờ đã lớn rồi , đã hăm mấy tuổi nhưng mỗi khi có khách đến chơi anh đều ngoắc nó lại chìa má ra cho nó hun chụt chụt , rồi anh lim dim mắt ... phê trong khi thằng bé mắc cỡ đưa tay quẹt mỏ ! Công nhận là thằng cháu tui đã ra dáng là một thanh niên chững chạc , thỉnh thoảng tui cũng vò đầu nó khen đầu cháu càng lớn càng tròn chứ hồi ấy mẹ để nằm cách sao mà đầu thằng nhỏ méo xẹo , tui lỡ miệng nựng nịu ôi cái thằng đầu méo của cô , thế là ba má nó giận bỏ ăn ko thèm nhắc tới tên tui cả năm trời luôn zậy đó ...hehe...
Hai mươi tuổi nó có bồ , anh tui ko ưng cô này lắm , ko phải vì con bé tuổi Dần mà vì anh chê cô ốm lỏng khỏng chưa có nghề nghiệp ổn định , anh đau khổ lắm mà ngăn cấm nó gì được .Anh hi vọng nó giống anh yêu đương năm bảy bận mới kiếm được người để rước vìa nhà . Cơ khổ , thằng nhỏ ko giống anh gì hết , nó chung tình thấy nể luôn ...Đi làm ở Nhật bốn năm , khi quay vìa nó nhất quyết cưới cho được con nhỏ mà ba nó chê ỏng chê eo .Anh tui giận hờn đau khổ triền miên mà thằng nhỏ cũng vững vàng như bàn thạch , quyết chí cầm tay con bé tuổi Dần ra nhà hàng làm đám cưới .Tuần trước rủ tui lên nhà ăn cơm anh than thở : Ước mơ của anh có gì to tát đâu , anh chỉ mơ có một cô con dâu có sức khỏe bình thường để sinh ra những đứa cháu khỏe mạnh ... mà con nhỏ này nó hội đủ bá bệnh , vừa cận , vừa suyển ...vừa bị bịnh trĩ nữa ...chời ơi là chời ngó xuống mà coi !
Nghe anh nói tui thấy thương anh muốn rớt nước mắt mà cũng mắc cười nữa nên bật thành tiếng hihi ...hì hì...Tui nhớ khi thằng nhỏ mới lớn anh đã răn đe : mai mốt chọn vợ con phải lựa con nhỏ nào mà lúc nó giận con cái mặt nó chù ụ mà con vẫn muốn hun một cái , chứ đừng có lựa cái đứa mặt chầm dầm ...thấy cái là muốn đưa nó ra đày ngoài chuồng cọp Côn Đảo nghen con !
Tưởng sao ! Cuối cùng thì ông anh tội nghiệp của tui cũng phải ngồi theo sự xếp đặt của thằng con .Trưa nay anh rủ lên chơi vì anh chị nhà gái tới đặt vấn đề ...cưới rể vào tháng mười này .Tui ko dám chắc là trưa nay tui có nghiêm túc nổi ko hay thấy họ bàn chuyện tui lại cứ hihi ... hí hí ...hì hì...hì hì...
Đọc tiếp ...
Thằng bé ngày nào giờ đã lớn rồi , đã hăm mấy tuổi nhưng mỗi khi có khách đến chơi anh đều ngoắc nó lại chìa má ra cho nó hun chụt chụt , rồi anh lim dim mắt ... phê trong khi thằng bé mắc cỡ đưa tay quẹt mỏ ! Công nhận là thằng cháu tui đã ra dáng là một thanh niên chững chạc , thỉnh thoảng tui cũng vò đầu nó khen đầu cháu càng lớn càng tròn chứ hồi ấy mẹ để nằm cách sao mà đầu thằng nhỏ méo xẹo , tui lỡ miệng nựng nịu ôi cái thằng đầu méo của cô , thế là ba má nó giận bỏ ăn ko thèm nhắc tới tên tui cả năm trời luôn zậy đó ...hehe...
Hai mươi tuổi nó có bồ , anh tui ko ưng cô này lắm , ko phải vì con bé tuổi Dần mà vì anh chê cô ốm lỏng khỏng chưa có nghề nghiệp ổn định , anh đau khổ lắm mà ngăn cấm nó gì được .Anh hi vọng nó giống anh yêu đương năm bảy bận mới kiếm được người để rước vìa nhà . Cơ khổ , thằng nhỏ ko giống anh gì hết , nó chung tình thấy nể luôn ...Đi làm ở Nhật bốn năm , khi quay vìa nó nhất quyết cưới cho được con nhỏ mà ba nó chê ỏng chê eo .Anh tui giận hờn đau khổ triền miên mà thằng nhỏ cũng vững vàng như bàn thạch , quyết chí cầm tay con bé tuổi Dần ra nhà hàng làm đám cưới .Tuần trước rủ tui lên nhà ăn cơm anh than thở : Ước mơ của anh có gì to tát đâu , anh chỉ mơ có một cô con dâu có sức khỏe bình thường để sinh ra những đứa cháu khỏe mạnh ... mà con nhỏ này nó hội đủ bá bệnh , vừa cận , vừa suyển ...vừa bị bịnh trĩ nữa ...chời ơi là chời ngó xuống mà coi !
Nghe anh nói tui thấy thương anh muốn rớt nước mắt mà cũng mắc cười nữa nên bật thành tiếng hihi ...hì hì...Tui nhớ khi thằng nhỏ mới lớn anh đã răn đe : mai mốt chọn vợ con phải lựa con nhỏ nào mà lúc nó giận con cái mặt nó chù ụ mà con vẫn muốn hun một cái , chứ đừng có lựa cái đứa mặt chầm dầm ...thấy cái là muốn đưa nó ra đày ngoài chuồng cọp Côn Đảo nghen con !
Tưởng sao ! Cuối cùng thì ông anh tội nghiệp của tui cũng phải ngồi theo sự xếp đặt của thằng con .Trưa nay anh rủ lên chơi vì anh chị nhà gái tới đặt vấn đề ...cưới rể vào tháng mười này .Tui ko dám chắc là trưa nay tui có nghiêm túc nổi ko hay thấy họ bàn chuyện tui lại cứ hihi ... hí hí ...hì hì...hì hì...