Lúc còn nhỏ tui nhớ là tui cũng mơ mộng dữ lắm , tui mơ học giỏi , đẹp gái , có nhiều quần áo đẹp rồi iu iếc với người cao ráo đẹp trai lãng mạn giống như trong phim dzậy !
Không biết có phải tui dồn sức cho giấc mơ nhiều quá không mà thấy có cái cũng thành hiện thực... đó là tui học giỏi nổi tiếng từ hồi cấp 1{thật à nhen , năm nào lãnh thưởng cũng phải kiu xích lô chở về phụ đóa }.Người ta học hết cấp 3 thi zô đại học cà trật cà duộc , tui mới học lớp 11 , cha biểu làm hồ sơ thi thử cho quen , tui làm cái vèo đậu luôn , ngày có kết quả hổng ai tin .Tui bèn gom chú bác cô dì dượng lại cá độ ... được một phen thắng đậm tiền chảy zô túi tui ào ào mà ai cũng zui . Chú tui còn nói : con nhỏ này cái mặt ngơ ngác tưởng ngu lắm , ai dè ...Cha tui nhận xét còn thê thảm hơn : sao mà cao như cây tre dzậy con , kiểu này chắc dục thùng rác chứ thằng nào dám rước ! Nghe cha nói tui tủi thân quá ,quay sang đổ thừa , tại cha không hà , con lớn dzầy mà cứ bắt ngồi ghế cho cha hớt tóc tum bê , móng tay để dài một chút cũng không được , cứ hăm he không lo học là bị đòn , có bạn trai thì sợ bị nó gạt , làm sao con sống nỗi dưới ách thống trị của cha đây ! Thấy tui rên siết quá cha tui cũng nới lỏng dần , tới lúc zô đại học thì đã ra ngoài tầm kiểm soát của ông .Nhưng cứ hễ thấy anh chàng nào léng phéng tỏ tình thân thiết là tui lại nhớ tới lời dặn của cha : coi chừng "nó " đang gạt gẫm mình đó ! Nên tui không cho ai cơ hội và cũng không cho mình cơ hội nào để biết cái tình iu nó ra làm sao .Dù biết nguy cơ ế đang tới gần nhưng tui vẫn tiếp tục mộng mơ ...và thực tế .Có nghĩa là học hành xong , tìm một công việc ổn định , một chỗ ở cho chắc ăn đã rồi mới tính . Tui vừa đi làm vừa học hành thêm , rồi duyên may bỗng tới , anh chàng này về cơ bản trông cũng được.Hôm bữa ảnh hẹn tui đi cà phê , zô quán 2 đứa ngồi đối diện , tui cầm ống hút hút một hơi ly cà phê sữa cạn veo , còn ảnh lúng ta lúng túng cầm cái muỗng khuấy leng keng rồi nói vòng nói vèo...Tui phát sốt ruột la ảnh : Trong mấy đứa bạn của tui anh thích đứa nào nói đại đi rồi tui nói lại dùm cho ! Ảnh ngơ ngác nhìn tui : Ủa nãy giờ anh có nói thích ai đâu ? Tui quê quá lầm bầm : Hong có thì thôi ...Bữa hẹn đầu tiên coi như trớt quớt , tui thanh thản ra về ...nhưng từ đó trở đi anh chàng cứ lẻo đẻo theo tui , rủ rê tui đi hết chỗ này tới chỗ nọ làm tui cũng đâm ra thinh thích ảnh . Đúng cái bữa trời mưa to gió quất ầm ầm , đang ngồi trong quán cà phê với ảnh , ảnh mới mở miệng tỏ tình { may quá với tui chứ hổng phải bạn tui }.Ảnh nói rằng iu tui mà hong biết tui có iu ảnh miếng nào hong .Lần này tui sực tỉnh , sợ cơ hội trôi qua mất uổng nên tui gật đầu lia lịa , nói luôn : Có , có , có...Ảnh chưng hửng dòm tui hỏi : Em sao dzậy , sao nói một hơi không lãng mạn gì hết dzậy ..? Hổng lẽ tui nói thiệt là nghe ảnh hỏi tui mừng quá , rủi chần chừ ảnh cũng nín luôn thì tui biết làm sao đây !!!
Rồi cũng iu đương , cũng giận hờn , mà thường là ảnh giận tui .Có lần không biết vì sao mà giận nhau , ảnh đùng đùng bỏ về...10 giờ tối ảnh nhắn tin cho tui lời lẽ đầy đau khổ , ảnh nói vì tui mà ảnh không ăn không ngủ được , ảnh hỏi tui thì sao . Tui trả lời chiều em quất 1 tô phở gà no cành hong , uống thêm ly sâm bổ lượng ngon hết biết ...giờ em đang viết bài , ý tứ tràn lan lênh láng ...Ảnh nhắn lại : chời oi sao em tỉnh như con chim sáo sậu dzậy , em không đau khổ chút nào sao ? Dzậy rõ ràng là em không iu anh rồi ...
Thêm vài lần nữa ảnh thử làm cho tui đau khổ nhưng lần nào kiểm tra cũng thấy tui tỉnh rụi , hổng phê chút nào nên ảnh nín thinh luôn .
Dzậy là giấc mơ có được cuộc tình đẹp như trong phim lần thứ nhất đã không thành , thôi thì chờ ...những lần tiếp theo rồi thế nào cũng có nữa !
Sở dĩ có bài này là để minh họa cho câu còm của chị Hà : Nhỏ này thực tế quá ...{trong "vụ án " Ngôi nhà và cây phượng tím ở bên Trang }. Sẵn dịp PR cho Trang luôn nè ...kekeke...
song ma hong thuc sao song!hihihi
Trả lờiXóaCuộc tình thoáng qua của em chẳng tìm thấy chút lãng mạng tình tứ nào hết toàn là ăn với uống...heheh...nó được coi như chuyện tình thiếu gia vị mắm muối, tỏi, ớt...hahha...không đậm nét hay chút ướt át nào mà trái lại "ảm đạm" với bồng bềnh chập chờn và rất mông lung.
Trả lờiXóaBài viết hay cười muốn chết, tuy cũng thương cho cuộc tình "sớm nở tối tàn" này.
hehe bởi vây mà tui hong dám tặng bồ cái hoa cái lá nào cả ! Tui biết số phần nó cũng theo đường thùng rác mà, bù lại tui tặng bồ đồ ăn , bánh kẹo , trái cây gà nướng, nghêu sò , bún phở cho chắc ăn ! Tình yêu có ra đi thì đồ ăn vẫn ở lại !
Trả lờiXóaCái vụ hoa phượng tím há , tui tặng chi Hà hoa phượng tím, còn cái nhà với cái xe truơc nhà là của bồ đó , có ông tài xế ngồi trong và có ông chủ nhà trong căn nhà ( lầu ) lý tưởng nữa !Muốn lấy cái nào cũNg đuơc, lấy hết càng tốt !
Tui hãnh diện vì bạn tui hoc giỏi , đẹp gái lanh lợi thông minh quá chừng, người ta nói nhìn bạn cúa người đó thì biết người đó ra sao , ai muốn tìm hiểu tui, tui chỉ qua bồ là bạn tui nha !
Cũng có nhiều cái giống nhau lắm đó , ai tỏ tinh là tui gât đầu lia lịa à ,
Ừa mà tui thích hoa mà cac loại hoa ra trái đó , hoa bí hoa mướp hoa cam hoa bươỉ , hoa cau hoa thanh long , hoa mãng càu hoa ôi hoa mít ... tui khoái tuốt ... !
câu chiện hay á chị...tỉu sử 1 thời của chị iu vấu đây mà...nhìu khi bỏ cũng tội chị nhỉ..hì..Tuần mới vui khỏe nhé chị iu
Trả lờiXóa@pham : Đúng gồi , sống phải thực tế nhưng đôi khi cũng nên mơ mộng chút chút cho cuộc đời thêm thi vị .hì hì...
Trả lờiXóa@hle : Bởi dzị người ướt át lãng mạng mờ gặp em là xúi quẩy rùi .Anh Hoàng có từng gặp ai như thế chưa ?Gặp chắc cũng tàn sớm hén , em biết là em còn cười rất dữ ..hehe...
@trang :Người ta mơ ...ngôi nhà và những đứa trẻ , còn tui chỉ mơ ngôi nhà có cây bông tím của bồ .Lấy căn nhà thôi còn cái xe ko lấy đâu , bồ tống luôn cho tui cả tài xế cả ông chủ chắc tui hóa kiếp sớm .Tui làm bạn của bồ tui cũng khoái lắm vì bồ ko màu mè hoa lá hẹ , iu những bông hoa dân dã xứ mình, mà hôm qua nay có ai tỏ tình chưa mà tui thấy bồ gật lia gật lịa dzậy?Hì ..hì...
@nicky :Chủ yếu để em đọc và cười cho vui thôi ...chị cũng nhìn nhận mình là người thực tế mà nên lúc tỉnh nhiều hơn lúc mơ em cưng à ...
Tình yêu nào cũng ít nhiều nhuốm màu lãng mạn và đau đau, khổ khổ một chút cho ra vẻ. Nhưng ở nhỏ này chỉ thấy tỉnh rụi , trần trụi và xịt lụi không hà.
Trả lờiXóaCười chết luôn.
Có một chi tiết chị thắc mắc là, cái hồi ấy làm gì có điện thoại di động mà về nhà rồi còn nhắn tin qua lại ? Nhắn bằng cách nào dị ta ????
Chời ơi! đọc nãy giờ cố tim cái hun nồng cháy mà chẳng thấy đâu, thấy tàn là ăn với uống hong àh, chỉ được cái học giỏi , từ 11 thi đại mà đậu hên xui , cười bể bụng với mối tình ăn uống chết đi được kakaakakakakakkkakakakakaka
Trả lờiXóaThực tế đến đau lòng người khác luôn nghe ... Có có có dài hơi mà tỉnh rụi khi giận nhau, ăn uống phè phỡn . Tình yêu của nhỏ này có vấn đề rồi !!!
Trả lờiXóaem gái xinh dễ thuong thật đọc xong là chị mỉm cuoi ngay thích ngắm em cười và đọc những chuyện em viết ..
Trả lờiXóaĐây mới là "thực tế" nè: Cà tửng vậy chứ mà khi iu là iu chít bỏ đó nghen!
Trả lờiXóaNhưng còn thử lòng nhau là chưa iu đâu. Hìhì...
@ngocyen : Em nói nhắn tin cho loãng moạn chứ thật ra là ảnh tới đứng dưới cửa sổ nhà em gào lên ...rồi em ló đầu ra gào xuống ..hihi...
Trả lờiXóa@mynhon: Có hun nhưng mà dấu roài ...sao thấy được ?
@gio :Chị à em có hứa với ảnh là lần sau giận nhau em sẽ đau khổ cho ảnh coi ...dzị mờ ảnh ko tin đó chị ..hì hì...
@kim dung : Chị mỉm cười là tốt rồi , coi như em tặng chị 2 viên thuốc bổ hén ..hihi...
@quangkhanh: Là nói anh đó hả ? Điều này thì em tin , vì em vẫn nhớ anh xách cái đèn hột vịt lộn đi tới đi lui kiếm chị Yến hoài .Còn thử thì có khi cũng thành thiệt ..hehe...
"coi chừng "nó " đang gạt gẫm bà chị đó !" ... hehehe
Trả lờiXóaNhỏ này chắc ai tỏ tình phải nói: 'yêu hay không nói đại một tiếng đi.' Hì hì "Chuyện tình buồn...cười"
Trả lờiXóaĐọc bài vui, cười một mình nè nhỏ. Nhỏ viết với một văn phong têu tếu tức cười quá. Nhưng theo chị biết có lúc nhỏ yêu người vừa thấp vừa béo.. hehhhhe... đến nỗi sau này hông dám gặp mặt ngừơi ta nữa kìa... Còn cái anh chàng lẽo đẽo đò rồi sao nhỏ, giờ có còn nhắn tin cho nhỏ lúc nửa đêm không? Chị nhớ là nhỏ từng có lúc hic hic vì người ấy mà... hihi.. dù có thực tế lắm thì có lúc cũng mơ màng đắm đuối vì một ánh mắt chứ... hehhhhe....
Trả lờiXóaNhỏ này thực tế quá ...{trong "vụ án " Ngôi nhà và cây phượng tím ở bên Trang }
Trả lờiXóa"thôi thì chờ .." Đó, đang chờ đó mà biểu...chở cho đến bao giờ...mệt lắm. Bắt tại trận là "đang chờ"...đừng có chối nghen.
Trả lờiXóaPhải thèng cha này hôn em ?
Trả lờiXóaLoãng moạn ớn
Trả lờiXóaBài viết vui và lôi cuốn lắm! nhưng rùi cuối cùng có tìm được hoàng tử trong mộng không?
Trả lờiXóaNhư thường lệ , trước đó một ngày , chị Tư đã chạy qua nhắc : Em ơi , mai đám giỗ má chú Thiên đó …Vậy là tôi biết hôm sau mình phải đi làm về sớm mua một giỏ trái cây rồi ngồi chờ chị ới một tiếng là theo chị lên xe, đi một đoạn đường khoảng 15 cây số là tới nới …Trên xe, ngoài tôi và chị Tư ra thì chị thường rủ thêm vài người bạn nữa, bà con hoặc là bạn bè thân thiết của chị , có khi quen và có khi không quen với chủ cái nhà có đám giỗ.Có lẽ chỉ có tôi là người thường xuyên đi cùng chị mỗi năm , vì năm nào tôi cũng thấy chị rủ thêm khách lạ .
Trả lờiXóaLen lỏi giữa dòng xe cộ , luồn lách qua những cái lô cốt nằm chình ình bên đường với hằng hà sa số xe và người thì chúng tôi cũng hít thở được ít không khí trong lành của vùng ngoại ô .Tôi mãi vẫn không quen được cái mùi xe máy lạnh kín mít nên người cứ nôn nao cồn cào , chỉ mong đừng ai hỏi chuyện mình để khỏi phải trả lời . Mùa này đang vào đợt triều cường nên phải đi qua những đoạn đường loang loáng nước , những tia nước bắn lên tung tóe , còn nhà cửa hai bên đường hầu như nhà nào cũng đắp những cái bệ cao chứ không thì cỏ , rác lá khô cứ thi nhau mà vào nhà … Người dân nơi đây có lẽ đã quá quen với cuộc sống triều cường nên xem ra họ vẫn thản nhiên lắm .
Chiếc xe dừng lại trước khoảng sân rộng .Khách khứa đã khá đông .Đó là một ngôi nhà ngói kiểu xưa được bao bọc xung quanh bởi khu vườn cây ăn trái xanh rì , tản mát những ngôi mộ đá …Đến rồi cứ tự nhiên như người nhà , chị Tư lăng xăng vô bếp còn tôi đi lấy dĩa xếp trái cây ra đặt lên bàn thờ rồi thắp nhang cho người đã khuất - người mẹ hiền lành đôn hậu của anh Thiên .Ngôi nhà này giờ chỉ còn ba anh sống cùng với ông anh và bà chị dâu thứ hai . Thường ngày nó cũng quạnh hiu , chỉ những dịp giỗ quảy lễ tết con cháu kéo nhau về mới tưng bừng đông vui . Ông già không ở trong ngôi nhà lớn , mà một năm sau ngày bà mất ông bảo con cháu xây cho ông một túp lều ngay chỗ ngôi mộ của bà để ông dọn ra đó sống cùng với bà .Chiếc giường ông ngủ được kê song song với ngôi mộ của bà, đêm nằm ngủ ông gác chân lên ngôi mộ nên chỗ đó giờ nhẵn thính .Ngoài chỗ ông ở cũng đặt bàn thờ , cũng khói nhang nghi ngút , giờ ông đã già và có vẻ yếu hơn trước nhiều nhưng ông vẫn không chịu rời xa túp lều , ông vẫn có thói quen rù rì nói chuyện với bà , những câu chuyện mà chỉ có ông và bà mới hiểu ! Tôi lặng nhìn cái dáng già nua còm cỏi của ông , rồi nhìn những viên đá nhẵn thính trên ngôi mộ .Thật kỳ diệu , cho dù bị cách ngăn bởi hai thế giới âm dương nhưng không gì có thể chia cách được tình yêu của ông cho đến lúc cuối đời !
Rời khỏi túp lều , tôi trở vào ngôi nhà lớn .Bên này là một không gian hoàn toàn khác hẳn . Tiệc ăn uống đã bắt đầu và tiếng nói cười cũng rôm rả lắm . Tôi gặp lại những khuôn mặt quen , quen là do gặp riết thành quen chứ xáp lại cũng chẳng có chuyện gì để nói . Mà nói có khi đâm ra hớ . Một lần tôi quê độ , là do tôi thấy Lê hay đi cùng một người đàn ông có bộ râu quai nón , trông tướng tá rất ngầu , nhưng lần đó tôi lại thấy ngồi bên Lê là một quý ông đeo cặp kính cận dày cui nhìn có vẻ kinh điển lắm . Cười hỏi Lê ông xã có đi không .Lê đạp chân tôi đau điếng dưới gầm bàn , bộ lông mi giả nhấp nháy liên tục ,Lê quay sang tôi nói nhỏ :
- Sang tập thứ mấy rồi bồ ơi …
Nói xong Lê cười .Đúng là thời này những chuyện như thế chẳng có gì đáng bàn tán cả . Tôi quen Lê vì có lần tới chỗ anh Thiên , tôi gặp Lê ở đó .Cũng từ đó đều đặn mỗi năm tới ngày đám giỗ là tôi gặp Lê .
Nhưng hôm nay Lê không đi cùng ai mà chỉ đi một mình .Tôi ngồi vào bàn một lúc mới thấy Lê tới .Lê ngồi xuống phàn nàn đường xá dạo này kẹt xe dữ quá , sao đúng cái giờ Lê đi thì thiên hạ đổ xô ra đường , thật ngán ngẫm . Nói xong Lê đưa tay hất mái tóc ra sau . Dù khuôn mặt được trang điểm khá kỹ lưỡng song tôi vẫn nhận ra những nếp nhăn hai bên khóe miệng mỗi khi Lê cười .
Trong bàn , ngoài tôi và Lê , còn có ba người đàn ông sồn sồn và các mệnh phụ áo váy xênh xang , nữ trang lấp lánh .Cánh đàn ông lặng lẽ hớp bia .Cánh phụ nữ nói chuyện nhà cửa , chuyện chồng con , thỉnh thoảng đá qua đá lạ
@kimle :Tìm được ông thợ săn ...ngoài mộng chị ơi ..hì hì...
Trả lờiXóahahaaa..
Trả lờiXóa