Thứ Ba, 21 tháng 7, 2009

Cảm xúc ...mắc kẹt mưa !

    Nghe ai đó đồn rằng lúc trời mưa tâm hồn con người ta dễ xúc cảm dễ lắng đọng , có thể bất chợt xướng  ra nhiều câu thơ hay động lòng trời đất ... Tui ngồi đây mấy tiếng đồng hồ rồi , nhìn ra ngoài thì trời vẫn mưa lúc ào ào lúc rỉ rả , nhìn xuống đường thì thấy nước xâm xấp , ai cũng mặc áo mưa chạy xe chầm chậm ...  .Dzậy mà tui chớ hề có một cảm xúc lãng mạng như người ta nói, là sao ?
    Tui đồ rằng mình cũng có tâm hồn lắm mà ...Thôi rồi , mưa thường đi kèm với nỗi nhớ , mà nỗi nhớ chắc ăn nhất là nhớ người cũ , tình cũ ...nó vừa lâm ly bi đát vừa mênh mông biển trời. Để coi ...moi hết tâm trí bới tìm kỉ niệm mà thật bất hạnh chẳng có ai cho tui nhớ cả .Cái hồi người cũ rũ áo ra đi nói thiệt là tui mừng quá , tui vái trời vái đất ảnh đi là tui cúng con heo quay, rồi nghĩ lại thấy tiếc , con heo quay bự quá sợ ăn không hết bỏ uổng ...nên tui đổi thành con gà nấu cháo xé phay , lần đó ăn rồi nơm nớp lo ổng mà quay lại thì thấy tía mình luôn ! May quá , người đã ra đi không một lần trở lại ! Rồi lần kế đến là bữa chiều ba mươi tết  cũng có một anh chàng dở dở ương ương tìm về tận  quê tui để ăn tết ké. Ba tui tằng hắng đi tới đi lui một hồi rồi quyết định ... cắt đứt tình duyên vừa chớm bén của tui .Ba tui nói với ảnh rằng :Tết nhứt sao không chịu về nhà với cha với mẹ , chỉ có con bất hiếu mới đi lông bông như dzậy ... và đuổi ảnh chạy thẳng cẳng !Lần này thì tui chạnh lòng vì người ta xách gói theo mình , giờ người ta bị đuổi chạy đứt đuôi con nòng nọc rồi...mình chỉ còn cách đứng ngó nên cái kỉ niệm đó nhớ lại chỉ mắc cười , không có chút gì lãng mạng  trong mưa ...
     Túm lại là tui tính làm thơ đóa ...hehe ... chứ mắc kẹt mưa như dzầy còn biết làm gì nữa ! Mà có làm được câu nào đâu...Giờ hết mưa rồi về nấu cơm thôi , thơ với thẩn cái nỗi gì ! Bộ ai muốn làm cũng làm được sao ...kekeke....
      

Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2009

Cà phê sáng đê ...

   Hơn hai năm rồi mới lại gặp anh PT và bạn AD nhân dịp cô nàng đưa quý tử zô Sài Gòn thi Đại học ... Sáng , 8 giờ tui đã thức dậy tắm rửa mát mẻ sạch sẽ chờ phôn của bạn , vì AD phải chờ anh PT đến rồi mới đi .Nhớ cách đây hơn hai năm cũng ngồi ở một quán cà phê ở Nha Trang , không nhớ tên gì mà chỉ nhớ quán đẹp , lịch sự  , hồi ấy  có mấy người bạn nữa mới quen mà ngồi nói chuyện rất  thân tình , đủ thứ trên đời hết , có cả  tình iêu tình iếc nữa ...

     ... Mờ bữa nay chỉ có 3 người, anh PT vốn điềm đạm ít nói dzậy mà tui với AD chọc một hồi ảnh cũng mở miệng kể tùm lum chuyện vui , chuyện bị con gái theo từ lúc mới học lớp mười .AD nói ảnh có cái tật nói chuyện với ai thì nhìn cái gì đâu không chứ không có nhìn mặt nên gặp lại lần nữa thì ảnh quên cái mặt còn có nhớ cái gì khác không thì không biết ..hehe...

Photobucket

 

         Tui và AD - cà phê Miền Đồng Thảo

 

Photobucket

                       Anh PT và AD

        Cái máy chụp hình còn đúng 2 pô thì hết pin  ... Tuy dzậy 2 pô mà cũng có đủ 3 người .Tối nay AD lại lên tàu về Nha Trang , về lại với cuộc sống quen thuộc của mình  Tui thích nhìn AD cười dù cuộc sống riêng của bạn có không ít nỗi buồn.Mà thôi nỗi buồn qua đi thì niềm vui lại tới , chẳng hạn như ngồi uống cà phê và ăn kem với tui cũng zui dzậy , giá mà có Trang thì càng zui ...nên tui post 2 tấm hình này lên coi Trang có ganh tỵ với tui hong ...kekeke...

 

Đọc tiếp ...